Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dương Dũ nhẹ nhàng mỉm cười, nụ cười kia càng ấm áp, thì càng khiến Thử Già Lam cảm thấy như đang bị chế giễu. Càng càm thấy Dương Dũ đang chế giễu, thì hắn ta càng trở nên thận trọng.
Nếu như hắn ta bị thương ở đây, các hòa thượng của Cổ Nan Sơn tuyệt đối sẽ không lưu tình với hắn ta.
Nếu hắn ta giết chết một tên Dương Dũ, thì thu hoạch cũng không tốt bằng những gì hắn ta có thể lấy được ở trong Thần Tiêu bí tàng, và đối phương cũng vậy.
“Ta chọn con đường thứ ba từ bên phải.” Pháp sư Cổ Nan Sơn chắp tay nói: “Ngã Phật từ bi, cắt thịt đút cho ưng, đồng hành cùng cái ác. Nếu không thể đồng hành, thì cũng có thể đồng lân.”