Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nếu để cho tồn tại kinh khủng không hề quan tâm tới tính mạng của bọn họ chui vào thì bọn họ chẳng cần tranh giành gì nữa, quỳ xuống xin tha là xong.
Khuyển Hi Hoa và Chu Tranh liếc nhìn nhau, sau khi giương cung bạt kiếm địch ý chưa tiêu, khó đạt được nhất trí… Mặc dù không biết thằng ngu nhà họ Viên này sao mà tới được, nhưng xét thấy cũng không có uy hiếp quá lớn.
Là người tham dự cuối cùng của bữa tiệc này, trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn, thật ra trong lòng Viên Mộng Cực đang như sóng lớn vỗ vào bờ, qua hồi lâu vẫn không có cách nào bình tĩnh lại.
Ôi! Ôi! Ôi! Mình thật sự là máu mủ của Viên Tiên Đình?