Chương 1847: Một Quân Cờ, Vài Người Rơi (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Huynh xem người ta là huynh chắc, dễ câu đến thế sao? Bình Đăng quốc có thể bày ra nước cờ này, chẳng lẽ lại không có sự chuẩn bị gì cho việc huynh sẽ quay lại Tề quốc chắc?” Trọng Huyền Thắng thuận miệng khinh bỉ vài câu, hắn ta nói tiếp: “Huynh đã nghĩ đến việc người của Bình Đẳng quốc muốn đuổi huynh đi xa khỏi Tề quốc, tại sao lại không nghĩ đến việc bây giờ lại không tiếp tục đuổi nữa, thì có thể là người đó không quan tâm việc huynh có về Tề quốc hay không.... thậm chí có khi còn hy vọng huynh trở về ấy chứ?”
Khương Vọng cố gắng tranh luận một lần cuối: “Ngừng đuổi giết ta không phải là ý của bọn hắn đâu, là do Cố Sư Nghĩa cứu ta.”
“Huynh làm sao biết Cố Sư Nghĩa là người hay là quỷ? Huynh với hắn ta có mấy phần giao tình?”