“Đa tạ đã quan tâm… nhưng không cần đâu.” Triệu Tử khẽ mỉm cười, lơ đãng đánh giá hắn: “Ta muốn biết nguyên do ngươi đến đây. Ta muốn nghe chính miệng ngươi nói.”
Lư Dã rất thẳng thắn: “Ta muốn cảm nhận tàn ý của Thìn Tị Ngọ trước khi chết. Ta muốn biết, ông ấy giữ trọn khí tiết mà cầu chết, hay là vì một bí mật nào đó mà không thể không chết.”
Triệu Tử thở ra khói xanh: “Quả nhiên là môn thần thông kia đã nở hoa…”
Ánh mắt Lư Dã hơi tối lại, hắn gắng gượng giữ vững vẻ mặt: “Xem ra các hạ rất hiểu ta.”
Triệu Tử không đáp lời, chỉ hỏi: “Hiện tại đã có câu trả lời chưa?”