Mục Thanh Hòe ha ha cười lớn.
“Cười gì mà vui vậy?” Bỗng một giọng nói vang lên bên tai.
Thô bạo hơn cả giọng nói, là một bóng người khoác giáp vác kiếm, cực kỳ ngang ngược xông vào tầm mắt, cắt đứt tầm nhìn của mọi người.
Tiếng cười ha ha của Mục Thanh Hòe cũng vì thế mà nghẹn lại trong cổ họng, biến thành những tiếng cạc cạc như vịt.
Mọi người đều không khỏi tránh ánh mắt, ngay cả lá kim kỳ đang phấp phới trên không trung cũng như đang cúi đầu!