Ván cờ ngoài tầm sức lực không khỏi khiến người ta cảm thấy thất bại, dừng nước đã lâu mà tay vẫn còn run.
Có lẽ nên uống rượu, tiếc là bạn rượu duy nhất lại không có ở đây, Trần Toán chỉ uống một ngụm trà đắng chát: “Hoàng Hà chi hội kỳ tới thì sao?”
“Trần Thác có thể đi. Nếu vẫn là mười bốn năm một kỳ, hắn sẽ vừa tròn mười chín tuổi.” Tống Hoài ngừng lại một lát, đầy thâm ý nói: “Là một độ tuổi thích hợp để đoạt khôi.”
“Năm nay mới năm tuổi, đã có thể định đoạt tương lai rồi sao?”
“Tương lai của một vài người, vừa sinh ra đã có thể nhìn thấy. Ngươi không biết được rốt cuộc sẽ cao đến đâu, nhưng biết chắc chắn sẽ rất cao.”