Tả Khâu Ngô khẽ ngẩng đầu: "Nhắc mới nhớ, các ngươi còn có một bằng hữu khác, tên là Biện Thành Diêm Quân thì phải... Hắn đã tiến vào trong sách trước các ngươi, để dò đường cho các ngươi. Hiện tại tình cảnh của hắn không mấy tốt đẹp... Các ngươi không định quan tâm sao?"
"Gã đó không chết được đâu." Khương Vọng thờ ơ đáp.
"Ngươi nói vậy, hắn nghe được sẽ không đau lòng sao?"
“Nếu Hắn biết cảm giác đau lòng.”
“Ngươi biết đấy, cái chết không phải là sự dày vò sâu sắc nhất.”