Trời đất đảo lộn, năm tháng xoay vần. Văn tự không ghi, tai mắt chẳng tường.
Cần Khổ thư viện rộng lớn đã không còn nữa. Trước mắt chỉ còn khoảng không mờ mịt, cùng một cây cầu dài màu trắng.
Lòng ôm vạn sự hồng trần, thân ở trong Bạch nhật mộng!
Tả Khâu Ngô tay vẫn nắm quân cờ trắng ấy, người vẫn ngồi trên ghế đá, thân đã chẳng còn tại lương đình, cách thư viện xa lắm rồi.
Y cười: “Đưa ta đến đây rồi sao?”