Khuông Mệnh lúc nào cũng mang đến cảm giác nguy hiểm, điên cuồng.
Còn Khuông Mẫn lại cao cao tại thượng, khinh miệt tất cả.
"Bao năm qua ta dung túng ngươi, cho ngươi một cuộc đời trọn vẹn, thậm chí giờ đây còn nguyện cùng ngươi chia sẻ chân đạo này..." Khuông Mẫn cũng nhếch mép, nhưng lại như cười như mỉa: "Nhưng dường như ngươi chưa bao giờ biết trân trọng!"
Hắn bước tới.
Khuông Mệnh ở phía sau dốc hết sức ngăn cản.