“Vì sao ta lại ở lại cứu ngươi ư?”
Triệu Tử một tay kéo Tôn Dần ra sau lưng, đồng thời lùi nhanh, ánh mắt gắt gao nhìn Khuông Mẫn, cốt để có thể phản ứng ngay tức khắc.
Nàng đã sớm chán ghét hết thảy trên thế gian này, nhưng vì sao vẫn còn sống?
Vì sao còn chiến đấu?
“Rất lấy làm tiếc, ta cũng không phải kẻ có lý tưởng.”