“Ta không tiễn nữa. Đường phía trước tự ngươi nắm chắc.” Tả Hiêu nói lời sau cùng.
Thư phòng náo nhiệt suốt một mùa xuân, đến khi hè về, lại trở nên vô cùng yên tĩnh.
Hai ông cháu mỗi ngày đều ngồi đối diện trước bàn sách, cùng nhau nghiên cứu phong ấn thuật, nay đều đã rời đi.
Người đã đi rồi, sách đầy căn phòng cũng không thể lấp đầy khoảng trống vắng mênh mông.
Trên bàn sách có một vệt sáng từ cửa sổ chiếu vào, bên ngoài quầng sáng ấy, một quyển sách đã khép lại được đặt ngay ngắn. Quyển sách này đã rất lâu không được lật giở, giờ đây cũng lặng im ở nơi ánh sáng mạnh không rọi tới.