"Ui da—— đau! Đau! Đau! Tỷ, buông tay, buông tay——"
Tôn Tiếu Nhan ngày càng phì nộn, vội vàng bước líu ríu về phía trước, nhe răng trợn mắt cầu xin tha thứ.
Bên cạnh là Tôn Tiểu Man đang xách tai hắn, kéo hắn bước nhanh về phía trước——do chênh lệch chiều cao và vóc dáng, Tôn Tiểu Man giờ đang lơ lửng giữa không trung, ngự khí mà đi, Tôn Tiếu Nhan cũng phải cố hết sức nghển cái cổ béo ị, tránh để tai bị xách đứt.
"Bây giờ mới biết đau sao?" Tôn Tiểu Man cười lạnh không ngớt: "Vừa rồi là kẻ nào muốn thử sức với ta thế?"
"Ta nào dám chứ tỷ?" Tôn Tiếu Nhan mếu máo: "Ta chỉ chào hỏi tỷ thôi, thật sự là chào hỏi mà!"