Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mấy lời nhàm tai này của cao tầng Trang quốc, đương nhiên là Chử Tử Thành biết nhưng vẫn biểu hiện ra dáng vẻ khiếp sợ.
Sau đó mới nói: "Vậy lần này hắn xảy ra chuyện, hẳn là các ngươi đều rấ cao hứng?"
"Ha, nói thế nào nhỉ?" Kiều Kính Tông lên tiếng: "Ta đến Trang quốc chưa tới hai năm, nghiêm chỉnh mà nói, không có cảm giác gì với vị đại nhân vật kia. Kẻ cầm đầu việc ở thành Phong Lâm có phải là hắn hay không ta cũng không thể xác định. Cho nên cũng không nói gì đến việc cao hứng hay khong. Nhưng có lẽ những người đồng liêu kia của ta... rất cao hứng đi?"
"Điều này cũng đúng, hắn và ngươi cũng không có quan hệ gì..." Chử Tử Thành say khướt phụ họa một câu, thuận tay rót thêm rượu cho hắn ta, rồi bỗng dưng như nghĩ đến cái gì: "Đúng rồi, đầu tháng trước ta đi tìm ngươi uống rượu, sao không thấy ngươi? Hại ta đi một chuyến phí công!"