Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên bầu trời cao của thế giới Vô Sinh, sương mù đã bị thổi bay, bầu trời trở nên ảm đạm.
Đã từng là một thế giới ‘vô sinh cực lạc, vĩnh hằng vô ưu’ có hàng trăm ngàn người tín ngưỡng, thực ra lại là một địa phương trống trải và đơn điệu đến vậy.
Tất cả chất dinh dưỡng đã bị Vô Sinh thần chủ nuốt chửng.
Thậm chí ngay cả một huyễn ảnh có thể an ủi một chút vong hồn người chết cũng không giữ lại được.