Chương 1954: Như đôi mắt của biển khơi đến tuổi xế chiều
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hỡi núi Khung Lư hùng vĩ, chống bầu trời của thảo nguyên. Hỡi thần Thuơng Đồ vĩ đại, chiếu sáng những con dân thiện lương của ngài. Từ thảo nguyên phía Đông đến vùng hoang dã phía Tây, như đôi mắt của biển khơi đến tuổi xế chiều...”
Những người dân du mục này cũng không có sức mạnh gì to lớn, bài ca dao này cũng chẳng thấy điều gì thần kỳ. Nhưng bài ca dao này được họ hát lên một cách thành kính ngoan đạo, có sức mạnh khiến người ta yên lòng.
Khương Vọng đứng trước gió tuyết, tay phải hắn đặt phía trước, Bất Chu Phong màu trắng lẳng lặng xoay tròn.