Hắn nhấc tay khẽ vẫy, trong tay áo có một hồ lô bay ra, cấp tốc biến lớn, sau đó vung phất trần, mang Khương Trường Sinh năm người rơi vào trên hồ lô, dẫn tới bốn vị thiếu niên, thiếu nữ khác hô to gọi nhỏ.
Hồ lô nhanh chóng bay lượn, lướt qua dãy núi, Khương Trường Sinh nhìn thấy trên núi có không ít người đang tĩnh toạ tu luyện ở các nơi, cũng có người đang tu hành pháp thuật, bọn hắn giống như đi vào chỗ của Tiên gia, khiến cho bốn vị hậu nhân Khương gia khác hưng phấn không thôi, Khương Trường Sinh lại cảm thấy cô đơn.
Tu vi của tộc nhân Khương tộc nơi này đều không cao, mà nhân số còn không bằng hoàng thân Khương tộc của Thiên Cảnh.
- Chân nhân, Khương tộc chỉ còn lại có chúng ta sao? Bên bgoài còn có chi nhánh Khương tộc khác hay không?
Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, cắt ngang sự hưng phấn của bốn người khác.