Hống Hoàng ngồi xuống, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Ta vốn không nên chân chờ như vậy, nhất là khi ta đã lựa chọn tham chiến thì càng không nên tỏ thái độ như này. Có điều... Cách đây vài ngài, một vị Hợp Đạo của tộc ta ở trên thượng giới đã ngã xuống, tộc ta chỉ có hai vị Hợp Đạo ở thượng giới. Ta không biết cái chết của ngài ấy có phải có quan hệ gì với việc ta xuất chiến hỗ trợ Nhân tộc hay không... Cho nên nói thật với Nhân chủ, hiện tại lòng ta có chút dao động"
Trong đôi mắt to của lão tràn đầy vẻ bất đắc dĩ cùng thống khổ: "Tộc ta ở thượng giới chỉ còn lại một vị Hợp Đạo duy nhất, nếu cả ông ấy cũng ngã xuống thì tộc ta coi như xong rồi. Trước đó ta còn ôm lòng liều mạng chiến đấu, vốn cho rằng dù hạ giới có hủy diệt thì tộc ta ở thượng giới vẫn còn CÓ Căn cơ..."
Tô Vũ hiểu rõI Thì ra là thế!
Trách không được thái độ của vị này lại biến đổi như vậy.
"Có một nơi tương đối an toàn, thế nhưng hiện tại ta chưa thể mang người vào đó. Mặt khác, ta cũng không thể mang vào quá nhiều người. Ngươi có thể chọn ra ba đến năm vị hạt giống làm đường lui!"