- Thủ lĩnh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Bắt hết bốn con bò rừng luôn à?
Tình huống này khiến Diệp Kinh Hồng lưỡng lự một lúc.
Đã trải qua hành động lần trước, bọn họ biết hành trình trở về mệt mỏi như thế nào, hai con bò non và một con bò rừng trưởng thành đã cảm thấy như sắp kiệt sức trên đường đi rồi.
Bây giờ mới chỉ là lần thứ hai đã bất ngờ ấp tới bốn con bò rừng trưởng thành.
Như này sẽ mệt mỏi đến thế nào, bọn họ thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.
Nhưng đã bắt rồi mà bảo bọn họ thả đi, trong lòng rất không cam tâm.
Nhìn mọi người, Chu Tự có thể cảm nhận mọi người đều nghĩ như vậy.
Trên thực tế hắn cũng nghĩ như vậy.
Thế nên hắn hy vọng trước khi vào thu thì bộ tộc bọn họ có thể dùng xe bò rồi, tính toán thời gian là phải tăng tốc lên thôi.
- Bắt hết về!
Nghĩ tới đây, Chu Tự vừa ra lệnh vừa trực tiếp chia các binh lính thành bốn nhóm để lần lượt tiêu hao thể lực của bốn con bò rừng.
So với lần trước đó, hiện tại bước này chắc chắn sẽ tốn nhiều thời gian hơn.
Dù sao sức mạnh thể chất của bốn con bò rừng trưởng thành không phải dễ tiêu hao hết như vậy.
Đối mặt với tình hình này, Chu Tự suy nghĩ chốc lát bèn thay đổi kế hoạch.
Đối với ba con bò rừng trưởng thành còn lại, trước tiên hắn cử năm khô lâu binh đến từ từ tiêu thụ năng lượng của chúng, những khô lâu binh còn lại đều hướng đến một con bò rừng trưởng thành.
Mục đích là tiêu hao thể lực của một trong những con bò rừng trưởng thành nhanh hơn rồi để nó bước vào giai đoạn tiếp theo, bởi vậy thời gian của mỗi giai đoạn có thể được chia ra, giúp cải thiện hiệu suất, giảm bớt áp lực của bọn họ.
Sau khi thể lực của mục tiêu gần như cạn kiệt, quá trình tiếp theo cũng có gì để nói cả.
Đợt này khiến bọn họ mất nhiều thời gian hơn.
Bởi vì đã nghỉ ngơi đầy đủ trước khi đến đích nên thời gian thực tế bọn họ phát hiện ra đàn bò rừng là vào buổi sáng.
Mà sau khi khống chế toàn bộ bốn con bò rừng trưởng thành này thì trời đã sắp tối đen.
Nhưng bọn họ hiển nhiên không thể cứ vậy mà nghỉ ngơi được.
Nghỉ ngơi trước đó hiển nhiên là vì để hiện tại di chuyển xuyên đêm.
Bốn con bò rừng trưởng thành khiến chuyến đi của bọn họ càng mệt mỏi hơn, uy nhiên áp lực tâm lý của Chu Tự lại không lớn.
Vì hắn đã chứng kiến con Hổ Răng Kiếm đã giết một con bò rừng trước đó rồi, nói cách khác là đối phương đã có đủ lượng đồ ăn, trong thời gian ngắn sẽ không cần ra ngoài săn mồi nữa.
Không có mối đe dọa này, Chu Tự cũng không quá lo lắng nhiều về mấy con dã thú bên ngoài,
Lần này đến khi bọn họ quay trở lại doanh trại Thảo Nguyên đã là nửa đêm rồi, nhưng cũng giống như lần trước, vẫn là các thành viên trong đội tuần tra phát hiện và ra đón bọn họ.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, bên ngoài lểu đã là trời tờ mờ sáng.
Không phải hắn dậy sớm mà là hắn ngủ một ngày một đêm, lúc này đã đến sáng hôm sau.
Ăn sáng xong, Chu Tự vội vàng đi tới trang trại bò.
Những người chăn nuôi bò rừng thuộc Bộ Nông Nghiệp chịu trách nhiệm thuần hóa bò rừng đã đến trước hắn ta một bước, lúc này những giỏ đựng đầy cỏ khô đã được đặt trước mặt bò rừng.
Không cần phải nói, ba con bò rừng bị bọn họ bắt đầu tiên hoàn toàn không quan tâm đến sự tồn tại của những người canh giữ, ngay khi thức ăn được đưa đến là chúng lao ngay vào ăn.
Có được hiệu quả như vậy cũng liên quan nhiều đến phương pháp mà Chu Tự đã dạy cho mấy người chăn nuôi đó, chính là không cho chúng ăn quá nhiều, lúc nào cũng khiến chúng luôn có cảm giác đói bụng.
Nhưng thứ khiến những người chăn nuôi ngạc nhiên là sau khi ba con bò rừng bắt đầu vùi đầu vào ăn cở khô, bốn con bò rừng còn lại cũng từ từ đi về phía những giỏ cỏ khô đặt trước mặt chúng.
Khả năng nhận thức sự việc nhanh chóng của bốn con bò rừng mới hoàn toàn nằm ngoài dự tính của những người chăn nuôi, mà Chu Tự vừa hay nhìn thấy cảnh này cũng có một số suy nghĩ trong đầu.
Bò là loài động vật sống bầy đàn, hầu hết các loài động vật có tính quần cư đều có tâm lý bầy đàn. Lần đầu tiên đến đây cũng rất lo lắng và sợ hãi, việc không ăn uống cũng là chuyện bình thường.
Nhưng sau một thời gian, tâm trạng bình tĩnh lại một chút, đồng thời bụng cũng bắt đầu cảm thấy đói nên khi nhìn thấy ba đồng loại đang đắm chìm trong bữa ăn kia thì chúng làm sao có thể chịu được.
Đây chắc chắn là chuyện tốt đối với đám người Chu Tự.
Có thể rút ngắn đáng kể thời gian thuần hóa của bọn chúng.
Trong số đó, chỗ hai con bò rừng nhỏ kia, dù nhân viên chăn nuôi có đừng trước mặt bọn chúng thì hai con này vẫn cắm đầu ăn cỏ, chẳng thèm để ý đến bọn họ.
Thấy vậy, sau bữa sáng Chu Tự đã đưa ra chỉ thị mới.
Ban đầu, bò rừng ở chỗ bọn họ không có cho ăn trưa, vì để bọn chúng duy trì trạng thái tích cực ăn uống, thuận tiện cho bọn họ tiến hành thuần hóa nên chỉ có hai bữa sáng tối cỏ khô thôi.
Nhưng hôm nay, do kế hoạch thuần hóa có thay đổi nên bữa ăn này đương nhiên đã được bọn họ thêm vào.
Chỉ là bữa trưa này khác với bữa sáng và trưa.
Bữa trưa này là để những người chăn nuôi cầm thức ăn bằng tay và cho bò rừng ăn!
Nói một cách đơn giản, đó là đến gần bò rừng hơn, thiết lập một mức độ tin cậy nhất định với bọn chúng.
Trước đây bọn họ chưa từng làm qua chuyện này nên tâm lý vẫn có chút ít căng thẳng.
Vì lý do an toàn, Chu Tự yêu cầu bọn họ cho hai con bò rừng non ăn trước, để cho dù có tình huống bất ngờ nào xảy ra cũng có thể khống chế kịp thời.
Toàn bộ quá trình diễn ra suôn sẻ hơn nhiều so với bọn họ mong đợi.
Hai con bò rừng non còn nhỏ, qua khoảng thời gian ban đầu kia, bản tính vô âu vô lo kia của chúng nhanh chóng lộ ra.
Nhìn thức ăn trên tay những người chăn nuôi, chúng có hơi do dự một chút rồi nhanh chóng bắt đầu ăn, dù sao sáng nay bọn chúng vẫn chưa ăn no.
Trong lúc đó, bò rừng mẹ cũng muốn tiến tới ăn một miếng nhưng bị chiều dài của dây thừng kéo lại, không thể nào đi tới trước được.
Nhưng những người chăn nuôi cũng không ngốc, khi thấy bò rừng mẹ muốn ăn đã lập tức mang một nắm thức ăn tới và cho bò rừng mẹ ăn.
Đối với bốn con mới tới kia, lúc này vẫn chưa thể làm đến mức này, toàn bộ quá trình đều chún đều đứng ở phía xa kêu “um bò”.
Mặc dù không hiểu được tiếng bò nhưng cũng có thể hiểu được đại khái ý nghĩa trong tiếng kêu của bốn con bò rừng này, chính là bọn chúng cũng đói, muốn ăn nhưng chúng không đến gần được.
Về vấn đề này, mấy người chăn nuôi đã thẳng thừng ngó lơ, bây giờ bọn họ đã nắm giữ được khá đầy đủ ý tưởng thuần hóa của thủ lĩnh bọn họ.
Sau khi cho bọn chúng ăn bằng tay, khoảng cách giữa bọn họ và ba con bò rừng đã kéo gần lại rất nhiều.
Sau khi cho ăn bằng tay vài lần, Chu Tự ra hiệu cho những người chăn nuôi bắt đầu chạm vào bò rừng trong lúc cho ăn, sau đó dù không cho ăn cũng chạm vào chúng nó.
Đợi đến khi thuận lợi làm được những điều này, mức độ tin tưởng xem như đã được thành lập hoàn tất.
Mà những con bò rừng đã co thể chính thức tiến hành huấn luyện.
Cứ như vậy trong khoảng thời gian tiếp theo, mấy người Chu Tự bận rộn bắt bò rừng về doanh trại, trong khi những người chăn nuôi đang bận rộn thuần hóa bò rừng, thời gian cứ thế trôi qua trong yên bình.
Ngược lại minh hữu Bán Nhân Mã của bọn họ kia cũng trôi qua trong bộn bề mỗi ngày, chỉ có điều bọn chúng là bận săn giết Linh Cẩu Nhân.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca