TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Chương 236: Sức mạnh

"Chắc anh Vu cũng biết, đội chúng tôi bảo vệ toàn là người nhà của nhân vật cấp cao trong Quân liên hợp, nếu có thể giúp đỡ kịp thời thì lợi ích thu được chắc chắn không chỉ là chút tiền nhỏ này."

Người này tiếp tục nói. "Các loại vũ khí, trang bị, vật tư, chỉ cần Quân liên hợp điều động một chút là có thể có đủ."

"Điều kiện rất tốt." Vu Hoành thực sự có chút động lòng, nếu anh thực sự có thứ này, chắc chắn sẽ muốn đổi.

"Nhưng tôi không có thứ đó. Thật đáng tiếc."

"Anh Vu không tin sao?"

Người thứ hai tiếp tục lên tiếng. "Thực ra đến thời điểm này, đội quý nhân kia đã là sợi cỏ cứu mạng cuối cùng của chúng tôi, nếu họ xảy ra chuyện, cấp trên nổi giận, không chỉ đội tiếp ứng sẽ không đến, mà cả chúng tôi cũng sẽ bị thanh trừng cùng với quái vật. Có lẽ anh Vu không biết tình trạng hiện tại của những vị tướng cấp cao trong Quân liên hợp. Trong mắt họ, mạng người chỉ là một con số. Nếu chúng tôi không bảo vệ được người quan trọng, tất cả những người có mặt ở đây đều phải chết."

"Liên quan gì đến tôi?"

Vu Hoành không tin.

"Tôi không phải người của đội các anh, cho dù họ có nổi giận cũng không đến mức tìm tôi."

"Những nhân vật lớn không có thời gian điều tra những chi tiết này, mạng sống của chúng tôi không đáng để đội tiếp ứng mạo hiểm chạy xa như vậy để tiếp ứng. Còn anh không cứu giúp, đương nhiên cũng bị liên lụy, nói cho cùng, những người như chúng ta hiện tại vì tụ tập lại với nhau, đều là châu chấu trên một sợi dây thừng." Người thứ hai trầm giọng nói.

"Ha, anh tên gì?" Vu Hoành bị lý lẽ cường điệu của người này chọc cười.

"Cát Thịnh Hào. Anh Vu cảm thấy không tin sao?"

Cát Thịnh Hào nhàn nhạt nói.

"Tôi không phủ nhận, chúng tôi cũng muốn sống, bây giờ biết anh có cách tránh chim đa nhãn, anh nghĩ chúng tôi sẽ làm gì? Ở lại đây chờ chết sao? Hay làm những lựa chọn khác có thể làm?"

Vu Hoành đột nhiên im lặng.

Đây là lời đe dọa ẩn ý.

Anh ta nhìn Lý Nhuận Sơn, anh ta khẽ lắc đầu với anh, ra hiệu là hãy hợp tác.

Trong lòng Vu Hoành cũng không muốn làm hỏng mối quan hệ với đội tiếp ứng, nếu thực sự có người đến, anh cũng có không ít thứ cần trao đổi với họ. Nếu hoàn toàn làm hỏng mối quan hệ với cấp trên, rất nhiều thứ sau này sẽ không thể lấy được từ bưu cục.

"Tôi rất muốn hợp tác với các anh nhưng đáng tiếc, tôi thực sự không có cách nào tránh chim đa nhãn." Vu Hoành một lần nữa lên tiếng.

Lời này khiến sắc mặt Cát Thịnh Hào và người kia đanh lại, đều không ngờ anh vẫn trả lời như vậy.

Người thứ ba sắc mặt lạnh lùng định tiến lên rút súng nhưng bị Cát Thịnh Hào một tay ngăn lại.

."Nếu như đã nói đến mức này, anh Vu xem ra thực sự không có cách nào, nếu thế, vậy chúng ta không nói đến chuyện này nữa, phù trận hay Đá Sáng Lớn, anh Vu hẳn có thể cung cấp thêm chứ?"

"Các anh dùng gì để trao đổi?" Vu Hoành hỏi.

"Chúng tôi ở đây có rất nhiều quần áo, trang bị, chăn màn, còn có dầu diesel, xăng, thuốc men các loại. Anh muốn gì?" Cát Thịnh Hào hỏi ngược lại.

Vu Hoành suy nghĩ một chút, đám người này đúng là có nhiều đồ, quả nhiên là trốn ra từ đội tiếp tế.

"Máy tạo oxy, có không?" Anh nhanh chóng nghĩ đến thứ mình có thể cần.

"Máy tạo oxy đương nhiên có, thời buổi này, hầm trú ẩn dưới lòng đất nhất định phải chuẩn bị thứ này nhưng máy tạo oxy không phải là vấn đề chính, vấn đề chính là phải có vật liệu tạo oxy liên tục. Hiện tại thường dùng máy tạo oxy điện phân, cần chất điện phân liên tục, còn cần máy lọc nước hiệu suất cao, nước tạo oxy tốt nhất là nước tinh khiết, như vậy mới không làm hỏng máy." Cát Thịnh Hào giải thích rất chân thành.

"Vậy máy tạo oxy cần nước, điện, chất điện phân, ba thứ này?" Vu Hoành cau mày hỏi.

"Không chỉ vậy, thứ này có yêu cầu về độ an toàn khá cao, khí hydro tách ra sau khi điện phân rất dễ cháy nổ, cho nên cho dù anh có lấy được máy tạo oxy thì cũng phải chú ý đến nguy cơ an toàn." Cát Thịnh Hào trả lời.

"Tôi muốn thứ này, đổi thế nào?" Vu Hoành hỏi.

"Trước đây chúng tôi còn khá nhiều, sau này trên đường đi đã mất mát hỏng hóc phần lớn, bây giờ còn ba cái, có thể chia cho anh một cái, chất điện phân cũng có thể chia cho anh mười cân, đủ dùng trong một thời gian dài. Những thứ này cộng lại đổi ba mươi miếng phù trận của anh, không có vấn đề chứ?" Cát Thịnh Hào nói.

"Hai mươi miếng, nhiều hơn tôi cũng không có." Vu Hoành lắc đầu.

"Được." Cát Thịnh Hào cũng không dây dưa, bây giờ chim đa nhãn có thể xuất hiện tấn công bất cứ lúc nào, bọn họ phải nhanh chóng hoàn thành việc trao đổi, sau đó trở về tầng hầm bưu cục.

"Đem máy đến trước, phù trận tôi có thể đưa cho anh bất cứ lúc nào." Vu Hoành tiếp tục nói.

"Tôi đi lấy!" Người thứ ba không nói hai lời, quay người đi luôn, nhanh chóng biến mất trong sương mù.