“Sư tôn ngươi đã hứa, ngươi định nuốt lời?”
Thân hình Lý Hạo khựng lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Minh Nguyệt, trầm giọng nói: “Nam Vực Hội Chiến tuy chưa kết thúc, nhưng ta có thể rút lui khỏi cuộc thi, lẽ nào điều này cũng không được phép?!”
Nói rồi, hắn nhìn thẳng đối phương, cất tiếng: “Thân phận của ta nếu muốn che giấu, cần gì phải dùng đến những tiên pháp đó, ta việc gì phải tham gia trận chiến này?”
Nghe Lý Hạo chất vấn, Minh Nguyệt sững sờ, sắc mặt biến ảo mấy lượt, rồi cười nhạt nói: “Trước đó ngươi nào biết chuyện của sư tôn ngươi, ngươi nói rút lui khỏi cuộc thi, ngươi đã có tư cách tranh đoạt ngôi vị khôi thủ, có thể tiến vào Nguyên Thủy Chân Giới, ngươi định từ bỏ thật sao?”
Lý Hạo tất nhiên không muốn từ bỏ cơ duyên thế này, ngay cả Đại Mộng Chủ cũng từng nói đây là cơ hội hiếm có. Trong Nguyên Thủy Chân Giới có vô vàn cơ duyên, tuy hắn có thể dựa vào vẽ tranh, đánh cờ... để nâng cao đạo cảnh, nhưng qua Nam Vực Hội Chiến lần này cũng đủ thấy, các tài nguyên khác cũng trợ giúp hắn rất nhiều.