Ánh mắt Lý Hạo chuyển sang Đại Mộng tộc, sau đó lại nhìn về phía Đại Mộng Cửu Uyên trên mặt đất, nơi có mấy gương mặt quen thuộc.
Nguyệt Hi, Cổ Viêm… hai người cũng đồng thời nhìn về phía Lý Hạo, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Lý Hạo thu hồi ánh mắt, nhìn về phía bóng dáng áo xanh nơi rìa Vạn Sơn Kiếm Lâu, bốn mắt chạm nhau, trong mắt Lý Hạo xẹt qua một tia đau đớn rồi quay đầu đi.
Hắn biết, bản thân lúc này không có tư cách bảo vệ bất kỳ ai.
“Hạo Thiên…”