Nhưng trên mặt hắn lại nở một nụ cười.
Năm xưa khi rời khỏi hoàng thành, ta đã nghĩ sẽ dùng tính mạng được thương sinh nuôi dưỡng này để làm chút gì đó cho phàm gian, nhưng vì thực lực thấp kém, chỉ có thể giúp sửa nhà, tìm nước và lương thực, toàn những việc vặt vãnh.
Mà giờ đây, cũng chính tính mạng này, lại có thể đổi lấy việc giúp Thẩm đại nhân cứu Hậu Thổ nương nương.
Món hời như vậy, còn gì không thỏa mãn nữa chứ.
“Mau mời Vị Lai Phật Tổ đến đây!” Bắc Cực Đế Quân một tay giữ chặt đầu hắn, ánh mắt rét buốt.