Nữ tử diễm lệ đứng ngoài cửa, lời chưa dứt đã bị Mặc Họa đóng sập cửa, tức thì vừa thẹn vừa giận, trên gương mặt kiều diễm còn vương chút vẻ dữ tợn, tức tối dậm chân quay về, đi được nửa đường thì gặp một vị trưởng lão thân hình khôi ngô, ngực có vết sẹo.
Nữ tử diễm lệ hành lễ nói: “Cơ trưởng lão.”
Nam tử được gọi là “Cơ trưởng lão” nhẹ nhàng đỡ nàng dậy, bàn tay lướt nhẹ vài cái trên eo nàng, “Sao thế? Bị từ chối thẳng thừng à?”
Nữ tử diễm lệ tức giận nói: “Trông mặt thì phong lưu, lại là một tên đầu gỗ.”
Cơ trưởng lão khẽ cười nói: “Hắn là đầu gỗ, ta thì không, lát nữa đến phòng ta, ta sẽ an ủi nàng.”