Ánh mắt hắn trầm xuống, kiếm ý của Kim Đan cảnh sắc bén, khí thế đột nhiên thâm trầm, hắn cất giọng:
"Tên giặc này to gan lớn mật, lại dám trộm trận pháp truyền thừa của Thái Hư Môn ta, thật đáng chết. Đồ hắn trộm, đương nhiên chúng ta phải lấy về."
Hai vị điển tư kia nghe vậy thì ngẩn ra.
"Tuân trưởng lão, lời này là thật sao?"
Vẻ mặt Tuân Tử Du hơi lạnh: "Nếu không thì sao, nếu không phải truyền thừa của Thái Hư Môn ta ở đây, đường đường là trưởng lão của Bát Đại Môn, ta đây đâu rảnh rỗi, chạy tới nơi rừng rú hoang vu này, xem các ngươi bắt ma tu?"