CHƯƠNG 1009: MỘT TÚI THỊT KHÔ Khí chất Liễu Mộng Vân băng lãnh, khí thế cường thịnh, người bình thường nhìn nàng cũng đã sợ huống chỉ là một nha đầu nhỏ bé này.
Nhưng lời này của nàng đã lọt vào tai Liễu Mộng Vân.
Nhìn ánh mắt đây chờ mong của tiểu nha đầu, Tô Dương vẫn vươn tay nhận hai con ốc biển.
- Cảm ơn, ốc biển rất đẹp, ta rất vui!
Nghe được lời của Tô Dương, tiểu nha đầu đang khóc đã cười rồi.