CHƯƠNG 397: MỘT CHIÊU XOAY CHUYỂN THẾ CỤC Lúc này hắn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vu Hạo trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người huynh đệ đại đội khẩn cấp, Vạn Dương Thành không phòng thủ nổi nữa rồi. Bây giờ chúng ta vẫn nên dùng hết khả năng bảo vệ người dân rút lui khỏi đây thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phòng thủ nữa sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn về phía màn sương đỏ như máu ở phía Tây Thành, nói: ͏ ͏ ͏ ͏