"Ta không biết, ta cũng không biết sao hắn có thể né được nhát dao tất sát của ta, hơn nữa sau đó hắn còn đoạt luôn con dao găm trong tay ta, điều này khiến ta có cảm giác không ổn." Tên sát thủ do dự một chút: "Ta dường như ngửi thấy được một chút hơi thở đồng loại từ trên người hắn."
"Cái gì, ngươi cũng đến từ phương Đông xa xôi và bí ẩn đó sao?" Người Samari một mắt hỏi.
"Ta không phải nói về lai lịch, mà là ta nói có một khoảnh khắc ta cảm thấy hắn cũng là sát thủ."
"Ngươi cho rằng hắn cũng là sát thủ? Rồi bỏ nghề sát thủ ngon lành không làm, chạy đi làm đấu sĩ?" Người Samari trợn tròn con mắt duy nhất.
"Ta biết nghe có vẻ khó tin, thôi đi... Có lẽ là do ta ảo giác thì phải." Tên sát thủ nói: "Hơn nữa lúc quay về ta cũng đã đánh lạc hướng hắn rồi, trước đó còn diễn một vở kịch cho hắn xem."