Mặc Tử Hiên lắc đầu lần nữa: “Khuôn mặt đẹp trai của tôi chỉ đáng giá 1000 tệ thôi sao?”
Hạ Tiểu Bạch chết lặng mở to hai mắt: “Chẳng lẽ cậu muốn 10 vạn tệ, tôi là một sinh viên nghèo lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, có phải cậu đang trêu chọc tôi không?”
Mặc Tử Hiên vẫn lắc đầu: “Vẫn chưa đủ.”
Hạ Tiểu Bạch choáng váng: “Chẳng lẽ cậu muốn 100 vạn tệ, hay là cậu đánh tôi một trận cho qua đi.” Anh nhắm mắt lại làm ra vẻ mặt mặc cho người khác chà đạp.
Mặc Tử Hiên thấy dáng vẻ nhắm mặt lại của anh, hàng mi dài còn khẽ run.