“Minh tinh hết thời? Tôi nói này, tên nhóc nhà cậu có thể nào bớt quan tâm đến chuyện người bị thương kia trông thế nào không?" Nghe thấy thắc mắc của Vương Hâm, Mã Xung đang ngồi bên cạnh lập tức trừng mắt.
Có thể nói, lần này bọn họ đi đến thôn Băng Hồ để "chủ động ngả bài", nhưng lại không thu được kết quả gì, thậm chí sau này cũng không còn cách nào để xuất hiện trước mặt Từ Hành.
"Tôi cũng chỉ thuận miệng thôi mà, không ngờ lại bị…"
Bị mắng, Vương Hâm biết ngay bây giờ không khí có vẻ không đúng lắm, cho nên hắn ta cúi đầu lẩm bẩm một câu.
"Anh Lưu, chúng ta phải làm sao bây giờ? Tên nhóc Từ Hành đó lại không có chút hứng thú nào với Tần Tố Tố. Tôi đoán, cho dù Tần Tố Tố có đứng trước mặt tên nhóc Từ Hành đó, thì cậu ta cũng sẽ không về với chúng ta đâu." Mã Xung lại nhìn Lưu Ninh.