"Ừ! Ông chủ đó có thực lực thì có thực lực, chịu đầu tư thì cũng chịu đầu tư! Nhưng liệu đối phương có thể kinh doanh lâu dài ở đó được hay không thì vẫn chưa biết! Đặc biệt là mùa đông ở Tây Bắc! Nếu như khu cắm trại không vượt qua được mùa đông, thì Tiểu Hành không phải sẽ ngoan ngoãn trở về sao?
Nói xa hơn một chút, thời hạn hợp đồng của chúng ta với Tiểu Hành là tận tháng 7 năm sau, bây giờ mới trôi hơn một tháng, còn lây! Chúng ta quả thực có hơi vội vàng rồi!" Nói đến đây, trong mắt Từ Lãng thoáng hiện lên vẻ khó hiểu.
Dù sao đi nữa, nếu là ông, thì ông chắc chắn sẽ không bỏ ra nhiều tiền như vậy để xây khu cắm trại ở nơi đó.
Bởi vì khu cắm trại không nên ở khu vực quá hẻo lánh, tốt nhất là nên ở gần ngoại ô, nếu không thì một khi xảy ra tình huống khẩn cấp thì sẽ là tai nạn lớn.
"Được rồi! Có ông chủ lớn ở đó, thì an nguy của Tiểu Hành hẳn là không có vấn đề gì." Một lúc lâu sau, Đồ Bội cuối cùng cũng không nói gì nữa.