"A?" Cuộc ẩu đả dừng lại, đầu Tiểu Thận Long như bốc khói, gãi gãi sừng rồng: "Đại ca, không phải nói thất đạo quả trợ sao? Sao lại còn phải bán ân tình?"
"Ngốc! Thất đạo quả trợ!" A Béo ngẩng đầu.
"Lêu lêu lêu."
"Làm người làm việc, nào có ai trực tiếp ngáng chân thăm dò? Trừ phi thật sự là kẻ thù sinh tử, còn bề ngoài lúc nào cũng phải hòa nhã. Lần này không nhìn rõ tình hình, thì cứ thuận nước đẩy thuyền, bán một ân tình nhỏ, sau này nếu thật sự thành công, có đến cửa cầu cạnh cũng dễ nói chuyện." Long Nga Anh kiên nhẫn giải thích.
A Béo mắt sáng rực, râu dài cuốn lấy bút, múa bút thành văn.