“Tít tít~”
“Bùm!”
“Gào ô hô hô~”
Tiểu Giang Thát bóp giọng thét lên, sau tiếng kêu cao vút, nó nhặt cuộn da bò dưới đất lên, chà xát vào nhau tạo ra âm thanh sắc lẻm, ra chiều thổi kéo đàn hát.
Bọt khí dày đặc bám chặt vào mặt băng, tiểu giao nhân vén đám rong rêu, khuôn mặt dán chặt vào vách Băng Tinh Cung, mắt không chớp lấy một cái, cuối cùng luyến tiếc bị gọi về nhà ăn cơm.