Việc tuần tra trong lúc đối đầu này, để Lương Cừ làm khó tránh khỏi có chút đại tài tiểu dụng, chẳng qua Lương Cừ chủ động xin đi, lại vô cùng tích cực, gã cũng chỉ có thể khen ngợi một câu.
Trên núi tuyết.
Binh sĩ qua lại giữa các lều trại, xé xuống những cáo thị công lao đã dán mấy ngày nay mà không ai đến nhận.
Lương Cừ thở ra một luồng hơi nóng, nhìn Bắc Đình dưới màn đêm như hổ rình mồi.
Theo lý mà nói, lần đầu tham gia đại chiến, khắp nơi là máu thịt, tay chân cụt lủn, người ta ít nhiều sẽ có vài phần không quen, nhưng kể từ khi giết hai trong Bát thú, liên tiếp bảy tám ngày trôi qua, Lương Cừ thật sự vẫn còn thòm thèm.