Sáng sớm. Giờ Mão.
Tư Tào Quý đang lau chùi xe ngựa bên ngoài cửa hông.
Bỗng nhiên, hắn không quay đầu lại mà tung một cước ra sau, liền nghe một tiếng kêu đau thảm thiết. Trần Nhị Đồng ôm bụng, mặt mũi tím bầm vì tức giận, quát: “Ngươi làm gì vậy?”
Tư Tào Quý xoay người, mặt không cảm xúc: “Ngươi lén lút lại gần đây làm gì?”
Trần Nhị Đồng phải một lúc lâu sau mới nguôi giận, chìa ra một xâu tiền: “Hôm qua Trần Tích đã đi đâu?”