Vương Thanh Kỳ vỗ vỗ bả vai Vương Thu Diễm, vui mừng nói: "Thu Diễm, cháu cần cố gắng, khởi điểm của cháu tốt hơn tứ bá nhiều, nhớ năm đó, lúc tứ bá luyện chế Thanh Nguyệt Đan, đều dựa vào chính mình mò mẫm, thất bại mười mấy lần mới thành công. Ta bây giờ là luyện đan sư bậc hai thượng phẩm, chỉ điểm cháu luyện chế đan dược bậc hai hạ phẩm, xác xuất thành công của cháu cũng sẽ lớn hơn một chút. Tương lai gia tộc dựa vào các cháu, tứ bá già rồi."
Vương Thu Diễm cúi người hành lễ với Vương Thanh Kỳ, thành khẩn nói: "Cháu có thể có hôm nay, đều dựa vào tứ bá cẩn thận chỉ điểm, vất vả tứ bá rồi."
"Đứa nhỏ ngốc, nói lời này làm chi! Cháu trở thành luyện đan sư bậc hai, có thể giúp ta gánh vác một chút, chúng ta cùng nhau cố gắng, tranh thủ giúp gia tộc bồi dưỡng ra vị luyện đan sư bậc hai thứ ba. Nghỉ ngơi một chút, tiếp tục luyện chế Thanh Nguyệt Đan, rèn sắt khi còn nóng, tăng lên tỷ lệ thành đan."
"Vâng, tứ bá."
Căn nhà yên tĩnh nào đó, Vương Thanh Vân đang chỉ điểm Vương Thu Linh luyện chế lá bùa bậc hai.