Hai bộ trận pháp bậc ba, nếu Diệp Lâm còn có thể chạy trốn, Vương Trường Sinh cũng không có cách nào làm gì gã. Hắn chung quy không thể nhìn chằm chằm Diệp Lâm mọi lúc, phái người trông Diệp Lâm? Vậy càng vô dụng, Diệp Lâm là trận pháp sư bậc ba của Cửu U tông, bí thuật biết được khẳng định không ít.
Vương Trường Sinh nâng bước đi ra ngoài, trở lại mặt đất. Hắn đổ ra toàn bộ thu hoạch đoạt được trong Thiên Lang bí cảnh.
Sáu viên yêu đan bậc ba, năm viên bậc ba hạ phẩm, một viên bậc ba trung phẩm, hai cái tinh hồn bậc ba, một lô tài liệu luyện khí bậc ba, pháp bảo có ba cây phi đao hào quang màu đỏ lập lòe, một cái ô nhỏ màu đỏ cùng một món Như Ý Huyền Ngọc Côn, bảy cây linh dược năm trăm năm trở lên, một trái Phục Kim Quả tăng thêm một phần tỷ lệ kết đan, hơn năm trăm cân thiên địa linh thủy bậc ba, một đám trứng linh trùng, mười mấy hạt châu màu đen không biết tên, quý giá nhất là khối Lưu Ly Triều Nguyệt Thạch kia.
Đây còn là thứ Vương Trường Sinh đạt được, thu hoạch của Diệp Lâm cũng thuộc về Vương Trường Sinh, tài vật trên người Diệp Lâm càng nhiều hơn, đều bị Vương Trường Sinh thu ở trong trữ vật châu.
Hắn lúc trước đã về Thanh Liên sơn trang một chuyến, nhưng khá vội vàng, chưa gặp mặt Vương Thanh Khải.