Đạo Tổ Côn Luân Tiên Quân truyền xuống pháp chỉ, kẻ đầu nhập vào hỗn độn thú giết không tha, Mộ Dung Nhất Long là lão tổ Mộ Dung gia, đầu nhập vào hỗn độn thú, lúc này mới khiến Mộ Dung gia bị diệt tộc, nếu chỉ là tu sĩ Mộ Dung gia Chân Tiên kỳ hoặc là tu sĩ Kim Tiên bình thường đầu nhập vào hỗn độn thú, chưa tạo thành tổn thất trọng đại đối với tiên nhân mà nói, Mộ Dung gia còn không đến mức diệt tộc. Một thế lực lớn như vậy, khó tránh khỏi sẽ có mấy viên cứt chuột, chung quy không thể bởi vì có mấy viên cứt chuột, liền tiêu diệt một thế lực.
Nếu thực làm như vậy, tiên giới đã loạn rồi. Nói đến cùng, vẫn là vấn đề thực lực, nếu Mộ Dung gia có Thái Ất Kim Tiên, cho dù ba người bọn Mộ Dung Nhất Long đầu nhập vào hỗn độn thú, Thái Ất Kim Tiên quân pháp bất vị thân, diệt trừ ba người bọn Mộ Dung Nhất Long, Mộ Dung gia còn không đến mức bị diệt.
Lê Thương Hải bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Thì ra là thế, mặc kệ nói như thế nào, các ngươi tiêu diệt Mộ Dung gia, xem như báo thù giúp Lê gia chúng ta. Nếu hai vị đạo hữu không chê, lão hủ cùng một đám tộc nhân bằng lòng nghe Vương gia làm chủ, sai đâu đánh đó, vượt lửa qua sông, chết không chối từ.”
Mộ Dung gia bị diệt, Lê Thương Hải có thể khôi phục thân phận chân thật.
“Lê đạo hữu, các ngươi có 《 Thiên Hồn Bảo Điển 》 ?”