Bọn họ còn chưa kịp tránh đi, hạt châu màu vàng đã nổ tung, một mảng lôi quang màu vàng thật lớn phóng lên trời, bao phủ phạm vi mười vạn dặm, hư không xé rách ra, khói bụi cuồn cuộn.
Ông lão áo bào vàng bấm kiếm quyết, mười hai cây phi kiếm màu vàng nở rộ hào quang vàng óng, chém nát vầng sáng màu vàng, lao thẳng đến lôi quang màu vàng, cùng lúc đó, mặt đất trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, phạm vi mấy chục vạn dặm hóa thành một biển lửa màu đỏ.
Hắn tung một cú đấm, biển lửa màu đỏ quay cuồng, một nắm đấm lửa màu đỏ bay ra, mang theo nhiệt độ cao khủng bố, lao thẳng đến lôi quang màu vàng.
Hắn lấy ra một cái kèn lóe ra hào quang vàng óng, đặt ở bên miệng nhẹ nhàng thổi, một tiếng kèn vang dội cất lên, một vòng sáng vàng óng càn quét ra, lao thẳng đến đối diện.
Thế này cũng chưa tính là xong, lòng bàn tay của hắn sáng lên một đạo hào quang màu trắng chói mắt, hướng về hư không vỗ một phát, một bàn tay màu trắng bỗng dưng hiện lên, bổ về phía Vương Thanh Thành cùng Tôn Nguyệt Kiều.