Ngoài thân Vương Anh Kiệt sáng lên một đợt linh quang năm màu lóa mắt, vung hai nắm đấm, đánh về phía hai con hỗn độn thú sáu màu.
“Ầm ầm” hai tiếng, hai con hỗn độn thú sáu màu dừng lại, Vương Anh Kiệt lùi mấy bước, hai chân lún vào mặt đất.
Hỗn độn thú bảy màu lao tới. Thế này nếu ở trước kia, Vương Anh Kiệt có thể tránh đi, bây giờ không được, một khi hắn tránh, hỗn độn thú bảy màu lao vào Huyền Ngọc thành, khẳng định có không ít tộc nhân gặp họa.
Vương Thanh Sơn đã sắp giết chết một con hỗn độn thú bảy màu, Vương Mạnh Bân cũng đả thương một con hỗn độn thú bảy màu khác. Điều Vương Anh Kiệt phải làm là kéo dài thời gian, bám trụ thêm một đoạn thời gian, có thể bớt một tộc nhân phải chết.
Diệp Hải Đường lấy thân hóa trận, cũng vây khốn hai con hỗn độn thú sáu màu, nàng cũng đã bị thương, chỉ là cố chống đỡ.