Hai người từng chịu thiệt, căn bản không dám đón đỡ, vội vàng làm phép tránh đi.
Ba hạt châu màu lam sáng lên hào quang màu lam lóa mắt, biến mất.
Vương Trường Sinh cũng hóa thành vô số hơi nước màu lam, không thấy bóng dáng.
“Đáng chết, bị đùa giỡn rồi.” Thần thức đại hán áo vàng cảm ứng được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã đào tẩu. Bọn họ bay đến trên không đảo hoang, có thể nhìn thấy rõ ràng một ngọn núi sụp đổ hơn phân nửa, ở trong một hang động phát hiện mấy căn phòng đá, bên trong trống trơn.
“Đuổi theo, tuyệt đối không thể để bọn hắn chạy hoát, hắn thi triển một môn bí thuật đó tiêu hao không ít tiên nguyên lực.” Đại hán áo vàng nhẹ nhàng vỗ cánh lông vũ màu đỏ trên lưng, hướng về phía đông nam đuổi theo, đại hán áo trắng theo sát sau đó, đuổi theo.