Ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu đỏ, áp lực buông lỏng, lấy ra một tấm khiên màu đỏ, che ở trước người. Bàn tay khổng lồ bốn màu va chạm với tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ giống như tờ giấy, nháy mắt tan vỡ.
Thôi Diễm kinh hãi biến sắc, còn chưa kịp tránh đi, đã bị bàn tay khổng lồ bốn màu vỗ trúng, thân thể hóa thành một đống thịt nát. Hào quang màu đỏ lóe lên, thịt nát hóa thành một hạt châu lóe ra hào quang màu đỏ, hạt châu chia năm xẻ bảy, đây là thế kiếp tiên khí. Hư không nơi nào đó sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, hiện ra bóng người Thôi Diễm, hắn nhìn về phía bốn người bọn Vương Hiển Tông, nhíu mày.
“Sinh bốn, thuật hợp kích!”
Sắc mặt Thôi Diễm âm trầm, tay phải hắn trào ra một ngọn lửa màu đỏ, bổ về phía bốn người bọn Vương Hiển Tông, một bàn tay lửa màu đỏ bắn ra, lao thẳng đến bọn họ.
Ngoài thân bốn người bọn Vương Hiển Tông nở rộ linh quang, màu sắc khác nhau, bọn họ hướng về hư không vẽ một vòng tròn, một màn hào quang bốn màu dày đặc hiện ra, bao phủ bọn họ.