“Người này thế mà có thể lấy ra nhiều tinh hạch tinh khiết như vậy, hậu nhân Thái Ất Kim Tiên cũng không xa hoa như vậy nhỉ?” Thiếu phụ váy đỏ nghi hoặc nói.
Kim Yên, Kim Tiên trung kỳ, nàng cũng là một chấp sự trưởng lão của Vạn Tiên thương minh.
“Đây không phải chuyện chúng ta quan tâm, chúng ta mở cửa làm ăn, dựa vào là một chữ “Thành”, chúng ta bán đồ, bọn họ mua đồ, cho dù người này giết người đoạt bảo cướp được tinh hạch tinh khiết, cũng không liên quan tới chúng ta.”
Đặng Minh nghiêm mặt nói.
“Ta không có ý tứ khác, chỉ là nghe nói có một thương đội của Vân Mộng thương minh ở Bắc Hải tiên vực bị người ta cướp, nhân viên đi theo bị giết toàn bộ, hàng hóa cũng không biết tung tích, bao gồm một lô tinh hạch tinh khiết.”