Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, Tiêu Phong chỉ là đệ tử trông coi Phi Tiên Đài, đã có chân linh Thất Thủ Kiêu thay đi bộ, xem ra ở tiên giới, chân linh không tính là vật hiếm lạ, trình độ quý hiếm của chân linh có liên quan với cảnh giới của nó.
Tiêu Phong đi đến trên lưng Thất Thủ Kiêu, Vương Trường Sinh cùng đại hán áo vàng theo sát sau đó.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ Thất Thủ Kiêu, Thất Thủ Kiêu nhẹ nhàng vỗ cánh, hướng về cánh cửa ánh sáng màu vàng bay đi.
Xuyên qua cánh cửa ánh sáng màu vàng, một hòn đảo thật lớn xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Diện tích hòn đảo này hơn Thanh Liên đảo mấy chục lần, có thể nhìn thấy không ít kiến trúc cùng bóng người.