Tay phải Vương Ngọc Lam chộp một cái, bắt được bùa truyền âm, năm ngón tay khép lại, bùa truyền âm tự bốc cháy, truyền ra một giọng nam tử đầy hùng hậu: “Vương đạo hữu, lão phu Đỗ Phong, nghe nói Vương đạo hữu cũng tham gia luận đạo đại hội, cố ý tới bái phỏng một lần.”
“Thiên Thiền Chân Quân! Hắn cũng là đến vì Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả đi!”
Uông Như Yên đoán. Bọn họ trong khoảng thời gian này tiếp xúc không ít tu sĩ Đại Thừa, các tu sĩ Đại Thừa này đều hỏi thăm tin tức Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả.
Vương Trường Sinh thoải mái thừa nhận, cái này cũng không giấu được, trong đó có vài vị tu sĩ Đại Thừa muốn luận bàn với Vương Trường Sinh, thử thực lực của Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh chưa ra tay, Uông Như Yên tự mình ra tay, thắng nhiều thua ít. Các tu sĩ Đại Thừa này thần thông không nhỏ, kẻ mở một khiếu không ít.