Nhân cơ hội này, lượng lớn bảo vật từ phía sau cuốn tới.
Chúc Nghiên phất tay áo một cái, một ngọc phù hào quang màu đỏ lấp lóe bay ra, vừa tới gần những bảo vật này ngàn trượng, lập tức vỡ ra, một đạo hào quang màu đỏ chói mắt phóng vút lên trời, bao phủ toàn bộ bảo vật.
Những bảo vật này ùn ùn dừng ở giữa không trung, không nhúc nhích.
“Đi mau, không vây khốn được những bảo vật này bao lâu thời gian.”
Chúc Nghiên trầm giọng nói, triệu ra một con thuyền khổng lồ hào quang vàng óng lấp lóe, bay lên boong tàu, bọn người Xi Huyên vội vàng đuổi theo, con thuyền khổng lồ vàng óng sáng lên hào quang vàng óng chói mắt, xé gió lao đi.