Một con Cửu Thủ Băng Sư lơ lửng ở bầu trời, đôi mắt lóe ra hàn quang.
Một tiếng nữ tử kêu thê lương vang lên, Vân Yên bị băng mâu màu trắng dày đặc xuyên thủng thân thể, Nguyên Anh vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu trắng bao phủ, cuốn vào bên trong một cái hồ lô màu trắng, rơi vào trên tay Lãnh Mi.
Ô Tà Thượng Nhân thân thể bị hủy, mất đi chiến lực, tạm thời không tính ở bên trong, Huyền Dương giới bên này còn có chín vị Đại Thừa, Nguyệt tộc còn có bảy vị Đại Thừa, hai bên tu vi cao nhất là Đại Thừa trung kỳ, Huyền Dương giới nhân số chiếm ưu thế, nhưng Nguyệt tộc Đại Thừa cá biệt có linh thú bậc tám, rất khó nói ai chiếm thượng phong.
Lãnh Mi lấy ra một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu vàng, đánh vào mấy đạo pháp quyết, nhiều vị tu sĩ Đại Thừa noi theo, mặt đất bắt đầu kịch liệt chớp lên, từng cây cột đá màu vàng thô to phá đất lao ra.
“Không ổn, trận pháp! Mau rút lui!”