Hỏa Diễm Chương dưới cơ duyên xảo hợp, từ một ngọn núi lửa hoạt động phát hiện một cây Cửu Diễm Thảo chín vạn năm, cắn nuốt Cửu Diễm Thảo, lại cắn nuốt lượng lớn yêu thú bậc bảy, may mắn tiến cấp bậc tám. Lần trước đụng tới đám người Vương Mạnh Bân, giết Lâm Thanh, trong nhẫn trữ vật của Lâm Thanh có một cây Thất Tinh Ngọc Chi bảy vạn năm, Hỏa Diễm Chương ăn vào có thể nói tiếng người, không thể hóa hình.
Nó lao lung tung, chạy đến hải vực Nhân tộc hoạt động, đại khai sát giới, hy vọng có thể hóa thành hình người, khống chế Tinh Hỏa tộc cũng là hy vọng muốn đạt được Thất Tinh Ngọc Chi mười mấy vạn năm, nếu không có, vậy giết sạch tu sĩ Thương Hải.
Bây giờ tu sĩ Thương Hải thương vong hơn phân nửa, như vậy cũng tốt, Vương gia nhất thống Thương Hải, danh chính ngôn thuận.
Vương Mạnh Bân lấy ra Không Di Bàn, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Phu nhân, đã giải quyết, mọi người lại đây đi!”
“Được, chúng ta lập tức đi qua.” Tiếng của Bạch Ngọc Kỳ truyền đến.