Ngoài thân Thanh Lôi Hổ trào ra vô số hồ quang màu xanh, còn chưa kịp tránh đi, lòng đất sinh ra một lực hút mạnh mẽ, hút chặt nó trên mặt đất, không thể động đậy.
Móng vuốt thú khổng lồ bổ lên trên thân Thanh Lôi Hổ, Thanh Lôi Hổ phát ra tiếng gào rống thống khổ, hơn phân nửa thân thể lún vào lòng đất, khung xương cũng sắp rã rời.
Một cây kéo màu máu bắn nhanh đến, cắt đầu Thanh Lôi Hổ xuống, lượng lớn máu tươi tuôn trào ra, nhuộm đỏ mặt đất, một bóng dáng cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu máu che kín, cuốn vào bên trong một cái bình ngọc màu máu.
“Cuối cùng tiêu diệt yêu thú này, thiếu chút nữa để nó chạy mất, chỉ không biết có Hấp Lôi Châu hay không, nếu có Hấp Lôi Châu, vậy thì phát tài lớn rồi.”
Một thiếu phụ váy xanh dáng người yểu điệu bước nhanh đi lên trước, dùng một cây trường đao cắt qua bụng Thanh Lôi Hổ, không có Hấp Lôi Châu, cũng không có Dẫn Lôi Châu, vận khí tương đối kém.