Nửa ngày sau, bọn họ xuất hiện ở trên không một hòn đảo xanh um tươi tốt, trên mặt biển nổi lượng lớn thi thể yêu thú, máu tươi nhuộm đỏ một mảng lớn nước biển, tu sĩ Nhân tộc cùng Tinh Hỏa tộc đang xử lý thi thể yêu thú.
Trên đảo có không ít kiến trúc, góc đông nam hòn đảo có một ngọn núi cao ngất trong mây, đỉnh núi có một tòa cung điện màu lam cao hơn mười trượng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Thương Hải điện”.
Vương Mạnh Bân và Diễm Phong bay vào Thương Hải điện, một ông lão áo bào lam dáng người cao gầy ngồi ở trên chủ tọa, ánh mắt thâm thúy, trên người tản mát ra một luồng linh khí dao động làm người ta sợ hãi.
Thương Hải Thượng Nhân, đại trưởng lão Thương Hải môn, có tu vi Hợp Thể hậu kỳ.
Mảnh hải vực này tài nguyên tu tiên tương đối cằn cỗi, từng xuất hiện tu sĩ Đại Thừa, nhưng bây giờ năm tộc đều không có tu sĩ Đại Thừa, tu sĩ Hợp Thể chính là chiến lực cao nhất của mảnh hải vực này.