Ở ngoài trăm dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra bóng người Viên Cương, trong mắt tràn đầy nét hoảng sợ, nếu không phải có bảo vật thế kiếp, hắn đã mất mạng, Huyết Nhục Linh Khôi căn bản không ngăn được Huyền Thiên tàn bảo.
Hắn vừa hiện thân, không gian phụ cận chợt toát ra vô số phù văn màu xanh, sau khi chợt ngưng tụ, huyễn hóa ra vô số đóa hoa nhỏ màu xanh, nháy mắt bao phủ thân thể Viên Cương.
Hét thảm một tiếng, Viên Cương hóa thành một mảng mưa máu, tinh hồn cũng chưa thể chạy ra, một hạt châu lóe ra linh quang bay ra, chính là Hấp Lôi Châu. Một bàn tay màu xanh bỗng dưng hiện lên, bắt lấy Hấp Lôi Châu, hào quang màu xanh lóe lên, Huyền Thanh Tử hiện ra.
Vô số hơi nước màu lam chợt xuất hiện, hiện ra bóng người Doãn Chinh, tay trái của nàng không cánh mà bay, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy nét hoảng sợ.
Huyền Thanh Tử tự mình tới cửa gây chuyện, Viên Cương sử dụng Huyết Nhục Linh Khôi, cùng Doãn Chinh đối phó Huyền Thanh Tử. Bọn họ căn bản không phải đối thủ của Huyền Thanh Tử, một món thượng phẩm thông thiên linh bảo báo hỏng, Huyết Nhục Linh Khôi bị hủy diệt, Viên Cương bị giết, Doãn Chinh cũng bị thương nặng.